Thứ Ba, 5 tháng 4, 2011

TRÍ NÃO TĨNH LẶNG - TRÍ NÃO ĐƠN GIẢN


TRÍ NÃO TĨNH LẶNG
TRÍ NÃO ĐƠN GIẢN
            Khi ta tự giác, khi ta biết ta, như thế phải chăng, sống là khám phá cái tôi, cái ngã, cái ta? Cái tôi là một tiến trình cực kỳ phức tạp chỉ lộ bày  trong quan hệ giao tiếp, trong sinh hoạt đời thường, trong cách ta nói năng, phán đoán, suy tính, cách ta lên án kẻ này người nọ và lên án chính ta. Tất cả mọi động đậy đó lộ rõ trong trạng thái bị qui định của chính tư tưởng ta và tri giác toàn bộ tiến trình này không phải là quan trọng sao? Chỉ có tri giác cái chân thực từng phút từng giây mới khám phá cái phi thời gian, cõi vĩnh hằng. Không tự giác không thể có cái thường hằng vĩnh cửu. Khi ta không biết ta, cõi thường hằng chỉ là một từ ngữ, một biểu tượng, một suy đoán, giáo điều, tín điều, một ảo tưởng mà trí não dùng để lẫn trốn. Nhưng nếu ta khởi sự hiểu cái tôi  trong mọi hoạt động khác biệt của nó từng ngày từng ngày một, bấy giờ, trong chính hành động-thái-hiểu-không-cố-gắng đó, cái không tên, không thời gian sẽ hiển thị. Nhưng cái phi thời gian không phải là một ban thưởng cho tự giác. Cái thường hằng không thể được tìm thấy sau đó, trí não không sao thủ đắc được. Nó chi xuất hiện khi trí não chỉ tĩnh lặng khi nó đơn giản, khi nó không còn chấp chứa, tích lũy, lên án, phán đoán, suy tính. Chỉ có cái trí đơn giản mới hiểu cái chân thực, chứ không phải cái trí đầy nghẹt danh từ, kiến thức, thông tin. Cái trí hay phân tích, tính toán không phải là cái trí đơn giản.
                                                        Người đồng hành       

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét