Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

TA CHẤM DỨT SỢ HÃI CÁCH NÀO?

TA CHẤM DỨT SỢ HÃI CÁCH NÀO?
 
          Điều ta đang thảo luận ở đây đòi hỏi bạn chú tâm, chứ không phải đồng ý. Ta nhìn cuộc sống bằng tất cả sự nghiêm túc, khách quan, trong sáng – không rập theo tình cảm của bạn, trí  tưởng tượng, ý thích hay không thích của bạn. Chính cái ý thích hay không thích của ta đã dấy tạo nên nỗi khốn cùng  này, “Ta chấm dứt sợ hãi cách nào?” Đấy là một trong đại sự của ta, bởi vì nếu con người không chấm dứt được sợ hãi, họ sẽ sống mãi trong bóng tối vô tận, không phải vô tận theo nghĩa Cơ Đốc giáo mà vô tận theo nghĩa thông thường. Theo tôi, với tư cách là con người, không phải chỉ hy vọng vào tương lai. Liệu tôi, là con người, tôi có thể chấm dứt sợ hãi hoàn toàn chứ không phải từng chút, từng chút một không ?Có lẽ bạn chưa bao giờ tự đặt cho mình câu hỏi này và có lẽ bạn đã không bao giờ đặt, vì bạn có biết cách nào thoát đâu. Nhưng nếu bạn đặt câu hỏi đó với tất cả sự nghiêm túc, với quyết tâm, khám phá không phải cách nào chấm dứt luôn sợ hãi mà là khám phá thực chất và cấu trúc của sợ hãi, lúc bạn khám phá xong thì tự thân sợ hãi cũng chấm dứt luôn; bạn không phải làm bất cứ điều gì với sợ hãi.
          Khi ta giác tri sợ hãi và tiếp xúc trực chỉ với sợ hãi, thì người-quan-sát là vật- quan-sát. Không có sự khác biệt giữa người -quan-sát và vật-quan sát. Khi sợ hãi được quan sát mà không có người -quan-sát, lúc đó mới có hành động, chứ không phải thứ hành động của người –quan-sát tác động lên sợ hãi.
                                
                                                                    Người đồng hành


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét